Để tôi giới thiệu qua một chút về mình nhé:
- 📍Master of Marketing & Innovation, Venice, Ý
- 📍Chuyên gia BGS Global, Trainer AiM Academy
- 📍Sáng lập: https://tgwwriters.com/
- Đã có 10 năm làm việc trong lĩnh vực Marketing với nhiều mảng lớn khác nhau từ PR internal & external, corporate communications & event đến branding & digital, product & channel marketing.. với những kinh nghiệm thực chiến tại các Tập đoàn Tài chính Bảo hiểm đa quốc gia.
Điểm qua vài điểm như vậy để bạn thấy tôi có nhiều điểm tiếp xúc với công việc viết lách cũng như có chút thành tựu với chuyên môn của mình. Tuy nhiên, điều tôi thấy lại là tôi quá tập trung viết cho người khác, chứ chưa bao giờ thật sự viết cho bản thân mình; tôi viết vì được trả tiền lương theo tháng chứ chưa từng tự tạo dòng thu nhập thụ động cho mình.
Thuộc thế hệ Millenial tiêu biểu, tôi cũng như rất rất nhiều bạn cùng trang lứa khác bị đóng khung suy nghĩ từ nhỏ rằng: có một công việc được xã hội công nhận chính là thành công và sẽ làm giàu có hoặc sống xông xênh được từ đó. Bằng chứng là, từ ngày còn học Trung học Cơ sở hay Trung học Phổ thông, phụ huynh nào cũng hướng con mình tập trung học các môn tự nhiên (Toán, Lý, Hoá, Sinh) để sau này rộng đường thi vào khối A, B. Bởi theo các cụ, học những khối đó dễ đậu được Đại học, và sau đó tốt nghiệp dễ “xin được việc làm”.
Tuy nhiên, thực tế có phải như thế không?
Viết lách đồng hành cùng tôi cả một quãng đường dài
“Quay ngược thời gian, trở về với tuổi thơ”, từ lúc còn nhỏ xíu, tôi đã luôn thích ngồi ở một góc nhà sau giờ học, để đọc sách và nghĩ ngợi, cũng nhạy bén thuộc làu thơ ca. Những năm cấp Hai trong đội tuyển học sinh giỏi Lý nên dẫn đến một điều hiển nhiên là cấp Ba sẽ vào ban Tự nhiên.
Tuy học chuyên ban Tự nhiên (Toán, Lý, Hoá, Sinh) nhưng tôi lại chọn thi học sinh giỏi (HSG) Văn ^^, tôi cũng thường viết những đoạn văn ngắn đến các báo Dưới Mái Trường, Hoa Học Trò… để gởi đăng và thi thoảng được nhuận bút. Ngày đó ai cũng thắc mắc sao tôi học một đường mà thi HSG một nẻo, chính tôi lúc ấy cũng chẳng lý giải được. Mãi sau này nghiệm lại tôi mới rõ nguyên nhân.
Rồi khi ra trường, cơ duyên đến với công việc PR – Quan hệ công chúng, dùng nhiều đến kỹ năng viết lách, lại một lần nữa mình có nhiều cơ hiện cọ xác và khai thác thế mạnh này.
Mỗi ngày đều viết rất nhiều, từ thông cáo báo chí, bài dài, bài ngắn đến tin tức, các ấn bản truyền thông… nên cơ hội tôi nhận được các jobs freelancer về viết cũng đến kha khá. Thù lao tôi được trả trên mỗi bài là tiền triệu trở lên, có thể vì ngành BHNT vốn kén người viết, thường chỉ thuê các phóng viên có kinh nghiệm trong mảng Đầu Tư – Tài Chính, vì thế khi thuê một người thường (tức không phải phóng viên viết) thì chi phí trên mỗi bài viết sẽ tiết kiệm được nhiều. Tuy nhiên thực lòng tôi không mấy mặn mà với các jobs này nên chỉ nhận jobs trong 5 năm đầu đi làm. Những ai làm freelancers hẳn biết những mệt mỏi, chua chát của việc viết cho người để lấy tiền nó làm mình rã rời cỡ nào. Nên sau đó gần như tôi không kiếm tiền từ khả năng và kinh nghiệm viết của mình nữa, những gì tôi viết ra được cất giấu rất kĩ và chỉ để thoả mãn cảm xúc cá nhân của riêng mình.
Mới năm 2020, có một start-up mới nổi về truyền thông mời tôi cộng tác ở chuyên mục “Góc nhìn chuyên gia“, thù lao trên bài viết thì ít xíu à nhưng đó không phải là vấn đề. Vấn đề là tôi không đủ tự tin, lo ngại bản thân chưa xứng để viết cho những chuyên mục đó. Thế là tôi cũng lại từ chối cơ hội ấy. Bây giờ thì trang truyền thông đó đã rất nổi, hẳn rất nhiều bạn trẻ đều biết.
Cũng trong năm ngoái, cơ duyên sao tôi biết đến các group chuyên về viết lách, như Viết 100 và Viết lách kiếm tiền…, gần như mỗi ngày tôi đều đọc các bài viết của các thành viên. Có bài viết với chủ đề thiệt mới, nhưng hầu hết là viết những vấn đề tôi đã biết rồi, đã làm qua rồi. Tuy nhiên các bạn viết tỉ mỉ, chăm chút, giải quyết từng vấn đề từ nhỏ nhất, để bất kì ai cũng có thể hiểu và tìm thấy giá trị trong bài viết của các bạn.
Nhiều lần đọc được các bài viết của các bạn, tôi đều cảm thán: “Hay vậy trời, việc này mà cũng có thể khai thác được và viết thành một bài viết dài và tốt như vậy hở?!”
Tôi học được nhiều từ sự nhạy bén trong cách khai thác chủ đề, tôi học được sự chăm chỉ và tỉ mỉ, tôi cũng học được sự tận tuỵ trong cách sẻ chia và cho đi của các bạn. Cũng từ đây tôi hiểu là bất kể bài viết về chủ đề thiệt lớn lao hay thiệt giản đơn cũng đều sẽ giải quyết được vấn đề của một ai đó, cũng sẽ có người cần.
Tôi biết đã đến lúc “cho đi” nhiều hơn
Thú thật là sau khi hoàn thành chương trình học Master về nước, có tấm bằng Thạc sỹ, tôi mới dám mạnh dạng thể hiện mình nhiều hơn. Trước đó tâm lý ngại ngùng cố hữu thường lấn át tất cả, vì thế tôi không nghĩ mình có khả năng đủ để đứng lớp, chia sẻ ở góc độ chuyên gia hay tổ chức đào tạo cho các em sinh viên.
Giờ đây, tôi tự tin hơn với nền tảng có được sau một quá trình phấn đấu, cộng thêm phần quan trọng không thể thiếu là kỹ năng viết lách đủ đầy. Tôi thấy mình dồi dào năng lượng hơn bao giờ hết để làm thật nhiều việc và trao đi thật nhiều giá trị:
- Tôi được mời về dạy về các lớp Truyền thông tích hợp (ICM), Quan hệ công chúng (Modern PR), Viết nội dung Quảng cáo tiếp thị số (Content MKT)
- Trở thành Trainer chuyên tổ chức các workshop trong dự án Giáo dục cộng đồng miễn phí cho các em sinh viên về định hướng nghề nghiệp và các kĩ năng mềm.
- Trở thành cây bút “Chuyên gia” của các Học viện chuyên đào tạo về Truyền thông Marketing
- Tạo ra chiếc blog này, chia sẻ kiến thức về MMO, MLM, Kiến thức Tài chính & Đầu tư cho người mới, người không chuyên
- Trở thành người kể những câu chuyện về hành trình phát triển và hoàn thiện bản thân, truyền cảm hứng đến những người cùng chí hướng
Tôi kể ra những điều này để bạn thấy chuyên môn nghề nghiệp và những kĩ năng như chia sẻ, giảng dạy và viết lách có thể bổ trợ qua lại, tạo ra được một tổ hợp rất lớn những cơ hội công việc cho chúng ta.
My Dương
Trở lại câu hỏi tôi có bỏ dở ở đầu bài: “Liệu có phải cứ học các môn Tự nhiên thì sẽ dễ xin được việc hơn những khối ngành Xã hội không?“.
Câu trả lời của riêng tôi là: không nhé 🙂 Thật ra với những bạn mạnh về Văn – Anh – một số môn ngoại ngữ, cơ hội bạn đá chéo sân và linh động chuyển đổi giữa các công việc sẽ linh động hơn nhiều.
Tôi khá hối tiếc vì thời cấp 2 không tham gia vào đội tuyển học sinh giỏi Anh hoặc Văn khi được các thầy cô bộ môn đề nghị. Tôi đã chạy theo những môn Tự nhiên như sự lựa chọn duy nhất trong đời. Thậm chí khi thi vào cấp 3, nhà trường còn chia lớp theo kiểu cứ mặc nhiên những đứa điểm cao là vào lớp Tự nhiên, thấp hơn xíu thì vào ban Xã hội, thấp hơn nữa thì vào ban Cơ bản. Vô hình chung khi nhìn vào đã thấy rõ “nhất bên trọng, nhất bên khinh”.
Nếu thời đó tôi theo hướng Văn chương, hoặc Ngữ văn Anh thì có lẽ tôi sẽ vào Đại học những ngành như Nhân văn, Đông Phương học… Nhưng tính ra đời tôi còn may mắn chán, rẽ dần dần hướng công việc thành ra lại gần khối ngành xã hội hơn, công việc cũng dùng câu chữ là chính. May mắn thế, nên tôi mới khai thác được những thế mạnh của bản thân. Và giờ lại giúp tôi choàng thêm những mảng công việc tạo dòng thu nhập thụ động thứ 2, thứ 3… và hy vọng đến thứ n.
Cụ thể cách tôi tạo thế nào thì bạn cùng đọc bài 3 cách kinh doanh online và theo dõi blog để có câu trả lời chi tiết nhé.
Be Gentle,
Love.