Một câu chuyện nhỏ về ước mơ
Tôi biết một cô bé gái. Lúc cô bé đâu đó khoảng 5-6 tuổi, gia đình vẫn còn ở nương nhờ nhà Nội, bé rất thích ngắm nhìn lịch treo tường khổ lớn, phân chia làm 12 tháng. Khi lật những tờ lịch treo tường với bao nhiêu là hình ảnh ruộng bậc thang ở Tây Bắc, là Phá Tam Giang, là Tam Cốc – Bích Động, là Tràng An – Bái Đính, là chùa Thiên Mụ… bé đã xuýt xoa không ngớt, cứ giữ những hình ảnh trong tim và tự nhủ trong lòng, chắc chắn mình sẽ đến được tất cả những nơi này, sẽ đi và thưởng ngoạn hết cảnh đẹp của quê hương đất nước.
Lớn lên một chút, khi học những bài học Địa lý về những châu lục trên thế giới, về hai nửa bán cầu Nam và Bắc, bé đã nhớ như in những đặc điểm về khí hậu, về lượng mưa, về thảm thực vật ở mỗi bán cầu; không hiểu sao cô bé cũng yêu mến vô cùng Biển Đỏ, Biển Đen và Biển Địa Trung Hải, cũng luôn tin rằng một ngày nào đó mình sẽ đặt chân đến những nơi này.
Đến khi học cấp 3, cô bé đã có những khái niệm trong đầu về việc đi ra nước ngoài, về việc được du học. Dù thực tình em không rõ phải làm gì cụ thể để hiện thực ước mơ ấy, một ước mơ tương đối vô lý mới một đứa trẻ bước ra từ một nơi nghèo hèn, vùng sâu vùng xa, tham gia bất cứ kì tuyển sinh nào cũng được cộng điểm vùng, tay không tấc sắt. Trong những giấc mơ mang chí tiến thân của mình, cô cũng lờ mờ mong có được một người song hành, lúc nào cũng đi cạnh mình, đứng dưới ngọn đèn cổ kính ở châu Âu, dù không khí có lạnh thế nào đi nữa, cả hai vẫn nở nụ cười hạnh phúc.
Thời gian trôi qua, cô gái lớn dần và ước mơ của con người trẻ trung đó cũng theo đó lớn lên (chứ không hề biến mất) và được hiện thực hoá dần. Cô bé cũng đã đặt chân đến ngang dọc đất nước, và gần như đã đến đủ những cảnh đẹp trong tờ lịch năm xưa. Đã được bước chân ra khỏi biên giới đất nước mình, đến một châu lục mới. Giờ đây, những người cô phải cạnh tranh không phải là Mai, Cúc, Huệ, Đào; Mà là Davide, John, Rose… Đã được ngồi thẫn thờ bên bờ biển Địa Trung Hải cho gió thốc vào từng cơn, lạnh hốc mà vẫn thích mê vì còn mãi ngắm nhìn vẻ đẹp của bờ biển rộng tắp…Và được cùng người mình yêu thương hết lòng đi dạo giữa những con đường lát gạch xen giữa đôi bờ kênh Venice, dưới những ngọn đèn cổ kính châu Âu.
Ừa, đứa trẻ đó là My đó. Nên nếu có ai hỏi, tuổi trẻ quan trọng nhất là gì, ngoài sức khoẻ ra, My tin đó là DÁM ƯỚC MƠ và được tự do mơ ước. Dẫu những giấc mơ ấy nghe qua có phần hư cấu, có phần siêu thực, nhưng hãy cứ mơ và theo đuổi ước mơ ấy, bởi đó chính là tiền đề cho những điều người trẻ sẽ cố gắng nắm lấy và đạt được trong tương lai.
Venice, ngày mưa sấp mặt, lạnh buốt đầu tiên –
Tôi đã viết những dòng này vào tháng 10, 2018 để lưu giữ lại cảm xúc của tháng ngày đi học Master ở một đất nước xa xôi. Để đến được đó, tôi đã trải qua một chặng đường cũng lắm chông chênh. Nhưng rất xứng đáng.
Thật tình mà nói, nhờ những trải nghiệm ở châu Âu cùng tấm bằng Master tích luỹ được, tôi tự tin hơn và cũng có thêm nhiều căn cứ để chia sẻ đến những người trẻ. Tôi nỗ lực phấn đấu để mình trở thành một người truyền cảm hứng; chia sẻ và phần nào giúp họ chuẩn bị kĩ càng về mặt Tư duy, sự định hướng và kĩ năng. Những điều mà theo đánh giá của tôi, chính là yếu tố quyết định sự thành bại của bạn trên hành trình dài về sau.
Giờ đây, tôi đang trên con đường từng bước hiện thực hoá những ước mơ và lý tưởng đã định hình cho mình từ những năm cấp 3. Có rất nhiều định nghĩa về ước mơ, nhưng không có một công thức, quy chuẩn nào cho ước mơ cả.
“Sẽ luôn luôn có những ước mơ hoặc hùng vĩ hơn hoặc khiêm nhường hơn ước mơ của chính bạn, nhưng sẽ không bao giờ có một ước mơ hệt như ước mơ của riêng bạn…vì bạn là duy nhất và kỳ diệu hơn bạn biết.”
Linda Staten đã nói
Trong suy nghĩ của riêng mình, tôi định nghĩa ước mơ chính là ánh mặt trời để chúng ta dõi theo và hướng về, là ánh sáng soi rọi cho chúng ta trong những lúc tuyệt vọng hay những tháng ngày tăm tối nhất. Ngày nào bạn còn ước mơ và khao khát thực hiện nó, ngày đó bạn không để để những thứ hỗn tạp xung quanh nhấn chìm mình.
Chia nhóm ước mơ
Sau khi nói với nhau đôi điều về ước mơ của người trẻ là gì và ý nghĩa ra sao, đây chính là tiền đề quan trọng cho việc chúng ta từng bước học tập và định hình ước mơ của chính mình trong xây dựng một cuộc sống hạnh phúc.
Dựa trên nguyên tắc mức độ tác động, độ rộng và lấy chính mình là trung tâm gây ảnh hưởng tới tất cả mọi sự trong cuộc sống. Tôi chia ước mơ thành bốn cấp độ, không có tốt, xấu, hơn, kém, mà là những vòng ảnh hưởng lớn dần.
1. Ước mơ ổn định an toàn
Thông thường, một người bình thường sẽ đạt được ước mơ này khi học xong một cấp học nào đó (có thể là hết Phổ thông, Cao đẳng, Đại học), kiếm được một công việc nào đó, kết hôn và sinh con. Với họ, cuộc sống với những chuỗi ngày lặp đi lặp lại, không bấp bênh, không thay đổi khiến họ cảm thấy an toàn, họ sẽ chẳng bao giờ muốn thoát ra ngoài vòng an toàn đó.
Những người thuộc nhóm này, tìm kiếm sự ổn định và an toàn về mọi mặt trong đời sống, mọi thứ họ làm đều hướng tới sự ổn đinh, an toàn. Những người nhóm này thường họ sẽ trở thành nhóm công nhân, công chức, viên chức và cố gắng xin được vào biên chế hoặc có hợp đồng chính thức trong một công xưởng, công ty, bộ máy tổ chức nào đó… Với họ một cuộc sống với những điều khiến họ thấy an toàn và ổn định là quá đủ rồi, không cần thêm một điều gì nữa.
Ổn định an toàn là ước mơ của nhiều người, trong đó chủ yếu là những người có tư duy nghèo và những người nghèo.
2. Ước mơ hạnh phúc cho bản thân (Chính mình)
Với ước mơ hạnh phúc thì đích đến của người đó là hạnh phúc. Hạnh phúc là một thứ khó định nghĩa vì mỗi người sẽ đạt được hạnh phúc với những điều kiện khác nhau.
Ước mơ hạnh phúc của người trẻ lớn hơn ước mơ ổn định an toàn rất nhiều vì khi đó một người phải bỏ ra nhiều thời gian, sức khỏe, tinh thần cho những việc có thể giúp người đó đến đích.
Để đạt được hạnh phúc, những người trong nhóm ước mơ này muốn thoát khỏi sự ổn định, nhàm chán, bó buộc về mặt thời gian, tư duy, tài chính, họ hướng đến sự độc lập và tự do về tất cả mọi mặt mà không bị phụ thuộc vào bất kì ai, bất kì tổ chức nào.
3. Ước mơ hạnh phúc cho những người liên quan
Thông thường khi một người đã đạt được ước mơ của mình, họ còn trẻ khỏe và còn khả năng làm được hơn thế nữa họ sẽ không dừng lại để hưởng thụ thành quả một mình. Khi đó họ sẽ đạt ra một mục đích mới, lớn hơn, khó hơn những gì mà mình đã đạt được, họ muốn không chỉ những điều tốt đẹp cho chỉ riêng bản thân họ.
Ước mơ hạnh phúc cho những người liên quan đến mình, lúc đó họ không chỉ nghĩ cho mình, phấn đấu cho mình, hành động và nỗ lực cho chỉ riêng mình mà họ còn hướng đến những người khác nữa, đầu tiên là những người thân trong gia đình họ, cộng sự và những nhóm người họ quan tâm.
Đây là ước mơ của rất nhiều người trẻ, họ là những người sáng lập công ty, những người chủ doanh nghiệp, họ điều hành nhiều người, họ thành công nhờ nhiều người đó và họ biết ơn những người đã góp phần đem đến thành công cho doanh nghiệp của mình, tổ chức của mình. Họ biết ơn, họ đề cao công lao của những người liên quan chính vì thế họ muốn những người liên quan cũng phải thành công, hạnh phúc họ mới thực sự yên lòng, còn không sẽ đau đáu một nỗi bận tâm trong lòng.
Ước mơ hạnh phúc cho người liên quan đến mình không phải là cho những người liên quan thật nhiều tiền, nhiều thứ mà họ mong muốn, mà trong khả năng có thể các ông chủ sẽ đưa ra những chế độ làm việc có lợi cho những người nhận viên của mình, yêu thương, nâng đỡ và thấu hiểu họ nhiều hơn. Họ cố gắng tạo ra môi trường làm việc giúp nhận viên thoải mái nhất những cũng phát huy được hết năng lực của mình. Đôi khi hạnh phúc đến từ những quan tâm nhỏ nhặt những xuất phát từ trái tim chân thành.
Ở trường hợp của mình, tôi chưa có ý định thành lập một doanh nghiệp, cũng chưa có mong muốn trở thành bà chủ. Tuy nhiên, tôi lại nhận thấy ước mơ cấp độ này khá gần gũi với mình. Những đặc điểm của cấp độ này miêu tả chính xác những điều tôi muốn đạt được trong đời, ít nhất là từ đây đến năm 35 tuổi. Trong trí tưởng tượng của mình:
- Tôi có thể sống cuộc đời mình mong muốn, sải cánh sống đúng nghĩa cuộc đời của một chú đại bàng. Vì sao lại là đại bàng thì hay đọc bài này của tôi nhé.
- Tôi chuẩn bị những điều tốt đẹp cho những người thân yêu nhất của mình, cả về vật chất lần tinh thần, với mong muốn mang đến hạnh phúc cho họ.
- Tôi cũng dành thời gian, nghiên cứu và chia sẻ, làm nhiều việc tích cực, phục vụ cho hai nhóm người tôi quan tâm nhất: một là Phụ nữ, hai là Thanh niên, cụ thể là những bạn trẻ muốn hoàn thiện bản thân và đạp gió rẽ sóng tiến lên.
4. Ước mơ hạnh phúc cho những người liên quan đến người liên quan
Có rất nhiều doanh nghiệp trên thị trường, trong đó có thể chia ra là doanh nghiệp lớn và doanh nghiệp nhỏ. Một doanh nghiệp lớn cũng từng xuất phát điểm là một doanh nghiệp nhỏ, vậy tại sao có những doanh nghiệp cứ lớn dần còn những doanh nghiệp thì mãi không lớn hoặc đi vào phá sản? Hẳn nhiên câu trả lời sẽ tuỳ từng trường hợp cụ thể, nhưng có một điều chắc chắn là những doanh nghiệp lớn được điều hành bởi những người xuất sắc và thấu hiểu con người, họ hướng đến tầm nhìn và sứ mệnh tốt đẹp cho con người.
Chính vì những người lãnh đạo tuyệt vời cùng với sứ mệnh vì con người nên tổ chức đó quy tụ được người tài và khiến họ đến và gắn bó với tổ chức lâu dài. Chúng ta hay nghe nói ‘‘nhân tài là nguyên khí quốc gia” vậy ở một tổ chức, nhân tài chính là nguyên khí của tổ chức đó, một mình lãnh đạo không thể làm hết tất cả.
Không chỉ trọng dụng người tài những nhà lãnh đạo này còn tạo ra những người tài, họ tôn trọng sự khác biệt và tạo nên kết quả khác biệt từ đó. Các nhà lãnh đạo này, không chỉ quan tâm, chân trọng nhân viên của họ mà họ còn quan tâm đến cả những người thân, gia đình và những vấn đề xung quanh công việc của nhân viên. Họ tạo ra trường mẫu giáo cho con cái của nhân viên, thưởng những chuyến du lịch gia đình, họ đến thăm nhà của nhân viên, tặng nhà tặng xe cho nhân viên của họ. Vì họ biết, nhân viên sẽ hay cộng sự sẽ không thể tập trung làm việc, cống hiến cho công ty khi trong lòng họ còn nhiều mối bận tâm lớn khác.
Tôi chưa đến giai đoạn trở thành chủ doanh nghiệp nên chưa thể luận bàn ở tầm vĩ mô, chỉ bàn ở vị trí từ một người nhân viên nhỏ bé trong những Tập đoàn Tài chính thật to. Tôi đồng ý với những nội dung trên, ở những Tập đoàn lớn, họ có đầy đủ ban bệ, chính sách lương, thưởng, phúc lợi… được quy định cụ thể và tuân thủ nghiêm ngặt. Chính vì thế giúp người lao động yên tâm làm việc và cống hiến, không nơm nớp khi nào thì mình bị sử dụng triệt để, hết giá trị lợi dụng thì cho “lên đường”. Bản thân tôi tính đến lúc này có 7.5 năm làm trong các Tập đoàn Tài chính lớn và nửa năm làm ở một công ty Tư nhân Việt Nam. Chính vì thế tôi phần nào có trải nghiệm thực tế sống động về phong cách quản lý nhân viên và sử dụng người lao động ở hai dạng công ty này. Hẹn các bạn một dịp gần nhất để chia sẻ chi tiết thêm nhé.
Ở khuôn khổ bài viết này, tôi mong muốn truyền chút cảm hứng cho các bạn những người trẻ với những ước mơ rộng lớn bằng câu chuyện thực về sự nỗ lực của chính bản thân mình và những quả ngọt đầu tiên trên hành trình tôi thực hiện ước mơ và chạm tay vào hạnh phúc của cuộc đời mình. Mong rằng khi đọc bài viết này, bạn cảm giác được sự dễ chịu lan toả trong tâm hồn, có thêm nghị lực ngồi vào bàn để học và làm việc.